Đối với
tôi, lời kêu gọi Tổ quốc lâm nguy cũng không đáng sợ hơn lời kêu gọi: Hỡi
các công dân! Văn hóa bị lâm nguy.
(M. Gorki)
Lâm nguy văn hóa Việt thời nay:
Vô cảm, vô tâm, lắm mặt dày
Hủy hoại thuần phong, Chân
Thiện Mỹ,
Ăn gian làm dối, hót th́
“hay”.
Ḷng yêu nước, tinh thần dân
tộc,
Vắt kiệt, nuôi trồng nghiệp
“bá vương”.
Văn hiến bốn ngàn năm trượt
dốc,
Kim cô xây ảo mộng thiên
đường.
Tuyên ngôn Độc lập mùa thu ấy,
Dân chủ, nhân quyền gió cuốn
bay.
Chủ nhân ngập ngụa đời cua
cáy,
Đầy tớ xông xênh bổng lộc dày.
Người lừa ta, ta lừa người khác,
Cả tin người, ta tự dối ḿnh,
Măi trượt theo dốc đời đen bạc,
A dua phường hám lợi, cầu danh.
Nhà tù lớn vẫn cài khóa kỹ,
Đau ḷng t́nh đồng chí phôi phai;
Bạo quyền ngồi xổm trên công lư,
Sợ hăi nhân đôi thảm họa này.
(*)
Đóng tư tưởng trong khuôn “lề phải”,
Mở đầu tư, thảm trải mời chào.
Vượt tường lửa ghé thăm “lề trái”,
Ḍng thông tin nhạy cảm tuôn trào.
Trong Trường khúc Lâm Nguy Tổ Quốc,
Vang bè trầm Văn Hóa Lâm Nguy.
Nghe giục giă ngoài đời, trên mạng:
“Dậy mà đi, tháo gỡ sức ́”!
T́m nghiệm số phương tŕnh Văn Hóa:
Nơi gặp nhau ư Đảng ḷng dân.
Chung mẫu số khoan dung, vượt
khó,
Giản lược dần phức số lai căng.
Chẳng phải đợi Hoa Nhài, Tu –
líp,
Việt Nam đang ngào ngạt Hương
Sen.
Văn hóa Đảng đa nguyên hội nhập,
Vươn tầm cao phát triển vững bền. |